Nhìn cuộc khủng hoảng di cư ở biên giới Bạch Nga và Ba Lan mới thấy tiêu chuẩn kép trong hành xử của phương Tây. Và chính điều này sẽ đẩy họ vào sâu trong khủng hoảng. Hàng ngàn người đang chịu cái lạnh chết chóc để chờ vào EU vì quê hương họ bị EU và Mỹ tàn phá.
Một mặt khác của vấn đề là sự dễ dãi của tiếng Anh vừa là điểm cực mạnh của nó vừa là điểm yếu vì làm cho phương Tây rất dễ bị hòa tan với các nền văn hóa khác. Chỉ cần 3 tháng là bất cứ ai cũng có thể nói được tiếng Anh ở mức đủ để tồn tại, và người Anh/Mỹ đã quá quen với tiếng Anh dở đến mức nói gì họ cũng hiểu được. Điều này là không thể với dân Nga và TQ. Qua Nga 2 năm chưa chắc bạn đã nói được cho dân bản xứ hiểu.
Nghĩ cho cùng thì thành trì độc lập tự do duy nhất và mạnh nhất chính là văn hóa. Từ ngôn ngữ cho đến luân lý xã hội và các giá trị mà người dân coi trọng. Vậy nên PT bao lâu nay luôn tìm mọi cách phá bỏ cái hàng rào chủ quyền đó của các nước nhỏ: Tuyên truyền lối sống phi luân vô đạo, hủy hoại gia đình, quan hệ nam nữ, khuyến khích nữ quyền một cách dở hơi, đẩy phụ nữ vào thảm cảnh nuôi con một mình hoặc thậm chí thành đồ chơi cho đàn ông mà cứ tưởng thế là hay.
TQ sớm nhận ra điều đó nên họ bắt đầu hạn chế dạy tiếng Anh, cấm các trang web nước ngoài nếu đi ngược văn hóa họ, và đặc biệt là họ đang yêu cầu hệ thống giáo dục phải chỉnh đốn lại việc dạy lịch sử cho học sinh.
PT quen đổi trắng thay đen, họ còn phủ nhận được vai trò quan trọng nhất và thậm chí là quyết định của Liên Xô trong chiến tranh thế giới thứ II, đào tạo ra một lũ lật sử nói Pháp chỉ mượn đường VN để đánh nước Khác!…
Vậy nên vấn đề chủ quyền bây giờ rất rộng, không bảo vệ được Big Data, văn hóa và cụ thể là ngôn ngữ, thì đừng hy vọng gì vào độc lập tự do.