Buồn

Gió chướng thổi qua cầu già cỗi
Cầu già như một bộ xương khô
Trăng soi lạnh cả vùng sông nước
Mạn ngược xuồng ai khéo chống vô
Bốn trăm lẻ chẵn không tròn số
Tỉ ngày tôi đợi ánh trăng thôi
Than ôi nay chết thì sao nhỉ
Khi chết ai hiểu lấy cho tôi
Học hành danh lợi chung quy hão
Nhắm mắt xuôi tay giữ được gì
Thà chọn sinh nhầm nhà ấu phụ
Cục cằn mất dậy lại ngu si
Thân này liệu gửi thân ngựa mãi
Khi tay chẳng kéo dài hai tay
Nhà tôi xa lắm, vợ xa lắm
Mai này có chết liệu có hay
Ô hay thế mà bâng khuâng nhỉ
Chỉ một phút thôi là xong xuôi
Nhưng mai người sống ai lo nhỉ
Con nhỏ mẹ già, lấy ai nuôi

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *