Chè đậu đỏ ngày Thất Tịch

Kẻ già này, đã cảm thấy đủ mệt mỏi với dịch bệnh, với sự hằn học, vô ơn, với bác sỉ hào sãng rút ống thỡ, ép tim SPO2 1% từ vùng vĩ độ dốt toán hay nói cái tình, mệt mỏi với phếch niu từ doanh nhân bán thuốc dảm cân bỏ vào chảo rán vội được 2 phuy mỡ, nên tạm thời không nói về dịch dã nữa, anh em nào ở vùng dịch mà không thích tiêm thì kệ mẹ anh em, chúng tôi cũng đã giúp hết nước hết cái, vắt kiệt cả nhân lực, vật lực, thậm chí cả máu đều ship vào rồi, giờ bắt phải viện trợ cả não nữa thì có hơi quá đáng, hay chăng???
Một trong những sự xaolon gần đây được anh em Đông Lào bịa ra rồi nâng lên tầm văn hoá, đó là cái tục lệ ăn chè đậu đỏ ngày Thất Tịch để trục vong, thoát ế, bổ sung vitamin tương tư cho các chị em duyên héo. Nhiều anh chị còn ra vẻ nho nhe quote thơ Vương Duy lừa quân mù chữ để ý rằng, đây là tục lệ cổ xưa có từ thời Đường cho thêm phần khả – tín, khiến người hiểu chuyện phải há hốc mồm ra.
Cơ mà chúng đéo biết rằng, Vương Duy thậm chí cả đời chưa nhìn thấy hạt đậu đỏ nấu chè của Đông Lào, loại đậu trong bài thơ Tương Tư lừng danh của anh là Hồng Đậu, một loại đậu bản địa của vùng Giang – Hoài có hình trái tim, cứng như gỗ nghiến, màu đỏ tươi thuần khiết không bao giờ phai nhạt, nên tượng trưng cho tình yêu vĩnh cửu. Người Hoa Hạ chúng tôi khi trai gái yêu nhau, thường lấy hạt Hồng Đậu này xiên thành vòng tay tặng người tình, để 100 năm đéo bị hỏng, vì đây là loại hạt siêu cứng và hỡi ôi, kịch độc bảng A, đến sâu trùng mối mọt cũng đéo dám ăn, thế nên mới có thơ rằng:
Hồng Đậu sinh Nam Quốc,
Đông Lào nấu chè xơi,
Chỉ kịp kêu một tiếng,
Hồn bay thẳng lên giời.
Đậu đỏ vốn ĐÉO liên quan gì tới Hồng Đậu, thậm chí ngay cả khi nói về đậu đỏ, anh em Đông Lào ngày nay cũng đéo phân biệt được đâu là đậu đỏ authentic, cứ thấy màu đỏ là kêu đậu đỏ thôi. Thực ra có hai loại, loại đậu đỏ bản địa của Đông Lào ta gọi là Xích Tiểu Đậu, hạt nhỏ, màu bờn bợt như môi con c.hết đuối. Một loại đậu khác là đậu thận (Yêu Đậu hay Đậu Tây), hạt to dài, màu thâm thẫm như * thằng úp nơm. Hai loại đều nấu chè ăn được, và đều ĐÉO liên quan tới ngày Thất Tịch, ăn để thanh nhiệt, mà thôi.
Vào ngày Thất Tịch, theo truyền thống, là ngày các chị em thể hiện kỹ năng thêu thùa tuyệt đỉnh, vì trong truyền thuyết, Chức Nữ vốn là tiên nữ dệt mây Ngũ Sắc. Thời nhà Lê có tục lệ bắt các cung nữ bị tội ra ngoài cửa Bắc thành dệt lụa, chính là lụa Trúc Bạch lừng danh, vốn là do ảnh hưởng bởi truyền thuyết này vậy.
Các skill đỉnh cao nhất mà các chị em Hoa Hạ phải thể hiện trong ngày này bao gồm luồn chỉ qua 7 chiếc kim, cầm cây kim luồn lỗ vào sợi chỉ nổi trên mặt nước, hay thậm chí là thả cây kim trên chậu nước sao cho kim không bị chìm, đều là những kỹ năng không chỉ thể hiện sự khéo tay, mà còn minh chứng mình là một nữ nhân con nhà có giáo dục, đoan trang, hiền thục, tỉ mỉ, khí chất, tĩnh lặng như mặt gương. Chứ tôi tra 7769 trang sách cổ, hoàn toàn đéo thấy cái tục lệ nấu chè đậu đỏ húp dắt kín cả 32 kẽ răng để cầu duyên nó nằm ở chỗ đéo nào cả.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *