Cắt tiền duyên

Đường trầm buông rêu, Lầy lội ven sông
Một nắm cỏ cây, có đem về trồng
Từng mạch gân xanh, ngoài trời đang mưa
Gió mưa vô hình, Là mưa tháng sáu
Một mình lặng im, hỏi người xưa đâu
Mạch cũ tình thân, cố nhân ẩn hiện
Bật ngọn hơi ấm, Hỏi dò chuyện xưa
Dễ xanh theo tay, Lăn đến bờ xa
Giữa buổi chiều
Giữa buổi chiều
Đợi người qua mắt
Lặng yên lặng yên
Một mình một mình. Một giấc mơ chiều
Mỗi lần nằm xuống, khi nhắm mắt, tôi thấy một cô gái dẫn tôi xuống một bờ hồ rộng, chỉ tôi nhìn xuống xem. Tôi tần ngần bước lại bên bờ, ngó mặt xuống, em hớt một đọng nước nhỏ lên tay, tay đưa lên miệng, giọt rơi qua kẽ, rớt xuống nước, dòng động sóng, hình tôi nhấp nhô chẳng còn rõ. Một lúc sau mặt hồ lặng lại, tôi thấy tôi trong hồ, ngồi bên bếp lửa, bập bùng kì lạ, tôi thấy những mặt người tưởng chừng quen lắm, họ cười tôi với những gương mặt giống nhau, tôi nhìn họ hồi lâu rồi, lặng im nhìn sâu vào ngọn lửa, tôi thấy lửa đêm phản chiếu lại một tôi nữa, một tôi nữa nằm lặng im trên giường, đang mơ một giấc mơ chiều.
Bỗng cô gái cũ chạy vụt qua, tôi vội đuổi theo, em đứng lại đứng bên một hồ nước rộng. Chỉ tôi ngó xuống xem

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *