Đêm qua thơ thấy tôi về
Mang thây ai đó giấu kề cửa ra
Bàn ghế hoảng loạn kêu la
Kéo thêm hơi thuốc đã ba bao rồi
Chậm chạm từng bước tôi ngồi
Đong đưa ghế tựa con mồi nằm im
Mắt mờ nhắm lại lim dim
Chân tay buông thõng thân tìm về thân
Vết máu giờ đã đông dần
Đóng lại thành vệt in vân sàn nhà
Xung quanh là kính vạn hoa
Bỗng nhiên yên tĩnh hẳn ra
Cái xác vừa đó, giờ đã mất tiêu
Đầu quay quay mấy vòng đều
Đồng hồ chạy ngược cái chiều hay quay
Đột ngột về giữa ban ngày
Có con dao bấm bàn tay nắm hờ
Hắn đang đứng đó như mơ
Mỉm cười quay lại tay giơ đưa chào
Sẵn đang cầm sẵn con dao
Tôi đưa tay chọc luồn vào tận trong
Kéo dài một vệt đến lòng
Tim gan phèo phổi theo dòng đỏ au
Để chắc không có lần sau
Đành phải cẩn thận luồn vào giữa thân
Phân chia cái xác hai phần
Nửa trên tống bọc, phần chân bỏ ngoài
Tôi như đứa trẻ lạc loài
Làm gì cũng được chẳng ai thèm nhìn
Bỗng nhiên bốn phía lặng thinh
Con quỷ trong góc thình lình bước ra
Tay nó cầm một cành hoa
Mắt môi rạng rỡ, con ta đã về
Bỗng nhiên đồng hồ lại quay
Rơi tõm ngay chỗ nữa này nửa kia
Tôi ngồi tay vẫn lon bia
Mắt dương dương thấy gương kia trên tường
Bộ dạng vừa ghét vừa thương