Tôi sống quen vô vọng rồi

Tôi sống quen vô vọng rồi, cơn mữa bão đã quét sạch trong tôi

Ngày tàn, thì là tàn một ngày hay ngày tàn của nhân thế, tôi bảo là cả 2, mỗi lần ngày tàn một tận thế.
Tôi về, về giữa bốn bức tường, sơn đen, đèn máy tính, sách cũ, bừa bộn, nhạc dsk và tôi. Tôi không bật đèn, để cùng cười nói với tôi, với thượng đế. Tôi xin thượng đế vài lon bia và Thượng đế cũng ban phát cho những kẻ hèn mọn vài lon bia, những kẻ hẹn mọn này chỉ xin vài lon bia, Từ thượng đế.
Như vậy thì ông lo được, nhưng, những kẻ đó phải đánh đổi. Đánh đổi để được vài lon bia, vậy cũng đáng, còn hơn là đánh đổi, để được những thứ, mình đã biết, một kho tàng nằm đâu đó quanh kim tự tháp hay những giấc mơ hoang đường.Con người luôn phải đánh đổi để biết những thứ mình đã biết, Santiago
Tôi để tôi tự do, tôi để tôi sống, tôi bỏ mặc, và sống. Cuộc sống đưa tôi về sự thật, sự thật là chúng ta, những phàm nhân của thế giới, liệu chúng ta có thực sự nghe con tim chúng ta, một lần, như lúc còn bé, lắng nghe con tim, một lần thôi

I don’t say it easy, i say to trust, NEO.
Người đàn ông, người đàn bà, những cặp vợ chồng, vài đôi tình nhân, thế giới logic đã tạo ra những định nghĩa ( define ) và từ những định nghĩa để tạo ra những giới hạn (limit), như không được ăn thịt chó, không được ngoại tình, không được ăn thịt đồng loại,….. từ những giới hạn (limit), chúng ta tìm cách thoát ra khỏi những luật lệ (ruler), chúng ta không ngoại tình nữa nhưng chuyển sang buồn ( out love ), chúng ta không ăn thịt chó nữa những trói buộc và coi như thú cưng ( slave ), chúng ta không ăn thịt đồng loại nữa nhưng làm khó ( life ). Cuối cùng chúng ta vẫn quay lại bản thân nguyên thuỷ, nhưng cách khác và suy nghĩ khác. Bản thân nguyên thuỷ cho phép chúng ta làm những việc out limit mà không cần nghĩ, và giờ chúng ta vẫn làm những thứ out limit và tự an ủi bản thân bằng logic. Chung quy lại thì chúng ta vẫn quay lại, thật ra là vẫn là bản thân nguyên thuỷ. Chung quy lại, thì chúng ta, vẫn tồn tại, trong vòng luân hồi.
Có nhiều cách để thoát ra, những chết ( die ) là cách nhanh nhất, dễ nhất, hoàn hảo nhất, và đau đớn nhất để thoát ra, nỗi buồn sẽ không đến tìm anh khi anh chết, niềm vui không tạo ra anh khi anh chết, chết giống một dạng thiền định, một dạng ngộ giác, một sự tò mò mà ai cũng biết nhưng không ai dám thử, ý tôi là phật, giống một dạng chết, ở phật, chúng ta phải giết chết cái tôi trong chúng ta, để được sống, sự chết là để bắt đầu cho sự sống, sự sống là điều khởi nguyên của sự chết, sự ngộ giác là thứ giúp chúng ta thoát ra, và dĩ nhiên, chúng ta đều phải chết, để được ngộ giác, chúng ta đều phải đánh đổi 1 thứ gì đó để biết những thứ chúng ta đã biết. Sự đánh đổi, là thứ giúp rũ bỏ, giúp buông, bớt tạp niệm, và chết là sự đánh đổi cao nhất, cũng như sự rũ bỏ vô hạn. Nhưng chết chưa hẳn là hết. Để đạt được ngộ giác, chúng ta cần chết đúng cách. Kể cả chết, vẫn cần đúng cách
Oscar Wilde từng viết.

Nếu anh muốn giữ mãi giây phút này, chỉ có sự chết mới đủ quyền năng. Nếu anh muốn quên đi giây phút này, chỉ có sự chết mới đủ quyền năng, anh thấy đó, con người sống để chấp nhận sự chết. Và cuộc sống vốn rất nhiều kẻ cố chấp, hãy buông bỏ, Dorian Gray

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *