Thôi về ru lại giấc mơ Phong sương rũ bỏ, buông rời phù hư Thôi về thinh lặng tâm tư Nghe lòng đồng vọng dạ thưa thật thà Thôi về thương lấy thân ta Đường trần một thoáng phôi pha tuổi trời Thôi về cất tiếng ru hời Xanh ngời mắt biếc mộng đời an yên.
Thôi về ru lại miền thương Góc xưa cảnh cũ, quê hương hôm nào, Cổng im.. dáng nhỏ em đâu? Lạc nhau từ thuở buổi đầu biết yêu. Dòng trôi nước chảy trăm chiều, Nhớ em biết viết bao nhiêu cho vừa. !!!..