Có những bài thơ không có tên
Lời thơ chẳng rõ không cho xem
Vần reo theo mắt chân rung nhạc
Xô xát trong lòng bão táp lên
Mời mọc mãi thấy người bỡ ngỡ,
Tay ôm đàn che nửa mặt hoa
Vặn dây vài tiếng dạo qua khúc
Giai nhân hữu ý xin nghe qua
Tự cổ sầu chung kiếp xướng ca
Mênh mang trời đất vẫn không nhà
Người ơi Mưa đấy hay xênh phách
Tay yếu gieo lòng xuống chiếu hoa
Nghe não ruột mấy dây bứt rứt
Than cái niềm tấm tức bấy lâu
Chau mày, tay gảy sầu lên khúc
Giãi bày ngân tiếng tính tang sầu
Thôi thôi khóc chi sống đoạ đầy
Đàn hay tâm sự rót nhau say
Thơ tôi gửi tặng người ngâm nhé
Cho vút giọng sầu tan bóng mây
Có những bài thơ như rối tơ
Đời không lời tiếng mới cho vừa
Để trăm dòng chữ nghìn trang giấy
Để chép cho lòng mấy chuyện xưa
Đứng lặng trông vời xứ nhớ thương
Nghe mây vò võ rỏ thành sương
Chao ôi, Hồn nặng sầu trong xác
Sầu đổ cô đơn bóng xuống đường