Bức tranh Dorian Gray – Oscar Wilde

Hồi đọc Bức tranh Dorian Gray, có một câu tôi rất thích và cảm nhận được nó nhưng không hiểu rõ lắm tại sao mà Oscar Wilde lại viết như vậy, là câu của Huân tước Henry về phụ nữ: Những con Sphinx không bí mật.
Sphinx là con nhân sư huyền thoại, được cho là đã gác cửa vào thành phố Thebes Hy Lạp, và đưa ra một câu đố bí hiểm cho ai muốn vào thành. Ai không trả lời được sẽ bị giết.
Vậy nên có thể hiểu dụng ý của Oscar Wilde khi ví phụ nữ như vậy.
Tuy nhiên tối nay rảnh, đọc lại Oscar Wilde mới thấy ông ấy có một truyện ngắn cùng tên với câu trên, và đọc xong truyện ngắn đó thì hiểu thêm ý của tác giả khi viết như vậy.
Không có thời gian viết hết cả truyện ra, nhưng tôi tóm tắt thế này, chuyện được kể qua một người thứ ba.
Người kể chuyện đang ngồi cà phê thì gặp một bạn cũ, ông Murchison, và hỏi thăm xem ông này lấy vợ chưa. Murchison bảo chưa, vì tao không thể hiểu được gái. Người kể chuyện bèn nói: Gái là để yêu thôi, không phải để hiểu. (Câu hay rất!) Bác kia bảo, đại ý, tao không thể yêu được nếu không tin. (Nên vẫn ế).
Rồi bác Murchison ấy kể lại chuyện đời mình.
Đại ý bác có yêu một cô gái tên là Alroy, rất đẹp, chồng chết rồi, sống ở khu sang trọng. Bác hẹn hò được cô này, nhưng mà nhìn cổ cứ có gì đó rất bí ẩn, không hiểu là cái gì. Nhưng bác vẫn quyết định cầu hôn cổ, vì yêu. Và hẹn cổ gặp 6h chiều thứ Hai tuần sau. Đại khái đến đây câu chuyện quá tầm thường.
Nhưng hôm thứ Hai ấy bác đi ngoài đường bỗng dưng gặp gái mình đang đi đằng trước, bác liền đi theo, thì thấy gái tạt vào một nhà trọ, rồi mở khoá đi lên, lúc mở khoá gái đánh rơi khăn tay, bác nhặt được. Sau đó, vì là một quý ông, nên bác nghĩ cũng nhục nếu theo dõi gái, và bác bỏ về.
Chiều 6h bác gặp gái, đưa ra cái khăn, hỏi mày hôm nay đi đâu, làm gì. Gái bảo mày quyền gì hỏi tao, bác bảo, thì tao yêu mày, định cưới mày nên tao có quyền chứ. Gái bảo không, không nói. Bác bảo mày gặp ai à. Gái bảo không tao không kể, nhất định không kể. Rồi gái khóc, bác chửi gái không ra gì, xong bác chạy đi.
Dĩ nhiên là bác bỏ gái, làm gì có thằng nào không bỏ gái trong trường hợp như vậy, phỏng ạ, rồi bác đi đâu đó nước ngoài, tháng sau bác quay lại thì gái chết rồi, vì cúm gì đó, nói chung ngày xưa cũng như bây giờ, cúm rất dễ chết.
Tất nhiên bác quay lại khu nhà trọ kia, hỏi bà chủ, đưa ảnh gái ra. Bà chủ bảo đúng, có con bé như này, hay đến thuê, trả tiền tao rồi mà lâu không lại. Bác hỏi nó có gặp ai không? Bà chủ bảo không, nó đến ngồi đọc sách tí thôi, cùng lắm là uống trà xong về, chả bao giờ gặp ai cả.
Bác bán tín bán nghi bỏ về. Bạn bác (người kể chuyện) mới cười, nói là bọn gái nó thế, chúng là những con Sphinx, nhưng chẳng có bí mật gì cả, nên tự tạo ra bí mật cho mình thôi. Mày chả hiểu gì về gái cả.
Nhưng bác có vẻ vẫn không tin lắm!
Công nhận truyện hay, có khi thầy đi dịch Oscar Wilde lại. Đúng là các bạn gay viết về gái cực hay, do họ không bị dục vọng làm mờ mắt như chúng ta. Đặc biệt Oscar Wilde lại là dạng xăng pha nhớt, có cả vợ con đàng hoàng mới đi chơi với giai.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *