Thơ Tế Hanh

Anh yêu em như hoa nở không nghĩ đến giờ tàn

Anh yêu em như trăng tròn không nghĩ đến hồi khuyết

Anh yêu em như người vào bữa tiệc

Uống cốc rượu đầy không nghĩ đến khi tan.

Đề

Cảnh đẹp bốn mùa lả lơi mãi

Thoi đưa thườn thượt lướt qua tay

Dặm ngàn đất khách thân lăn lóc

Thu thăm sân nhỏ úa lá bay

Lầu con gió thổi rèm lay động

Xóm nhỏ đìu hiu mưa tạt vào

Mỗi sáng buồn thêm đầu tóc bạc

Lòng này dài quá biết làm sao