Lại nói về giáo dục

Nhân việc gần đây có thằng nhóc đánh cô giáo, cũng nhân việc giáo dục mấy năm nay. Ngứa tay lại khai bút, nhức nhối mà biên văn, xin mạn phép, mượn đà, tọa thế mà nói đôi điều về giáo dục. Quyết tâm nói về tận gốc, nổi bật tận rễ để phân biệt giáo dục xưa nay
Tất cả phải nói về bộ sách như conkec mà trước đây xóm làng xôn xao trước
Nhìn chung thì người trí huệ chúng tôi rất hạn chế quan tâm tới những vấn đề học, viết, phát âm, hay phương pháp dạy đánh vần cho trẻ con. Khi bản thân mình sinh ra đã là chuẩn mực cho cả dân tộc, ta thường sẽ kiệm lời, ít nói. Chỉ có các người anh em thuộc tộc hào sảng hay nói cái tình người, học dốt, không phân biệt được hỏi ngã, bản thân đéo nói tiếng Việt mà nói một điểu – ngữ, mỗi khi giật tempo lên >100 thì nghe y như lấy 2 cái xô nhôm đập vào nhau, mới hay hào hứng với việc nếu ý – kiến về cải cách chương trình tiếng Việt.
Thực tế thì trước đây không bao giờ có vấn đề gì với sách giáo khoa, tất cả SGK ngày trước đều được biên soạn bởi những học giả người Hoa Hạ Sông Hồng, từng dấu chấm phảy đều như vàng ngọc. Mấy năm gần đây, lũ con buôn cấu kết với bọn làm chính sách, chạy truyền thông đập SGK tiêu chuẩn để chia bánh (và sắp tới là cho phép dùng điện thoại trong giờ để bán app), tuồn cứt đái vào lớp học với tên gọi “xã hội hoá” nên mới có cơ sự ngày nay. Nền giáo dục mà tới mức Mục Đồng thả diều cũng đi soạn sách, thì có nảy sinh bất kỳ vấn đề gì, cũng không nên lấy đó làm kinh ngạc, khi chỉ vài năm trước, chính các anh chị là bọn đã ủng hộ xoá bỏ độc quyền của Nhà Nước.

 

Giáo dục là nền tảng căn bản của quốc gia, đặc thù của giáo dục là tính kế thừa, không chỉ là một năm học, một đời học sinh, một thế kỷ mà còn dài hơn nữa. Thế nên vùng đất nào học giỏi thì 1000 năm trước đã giỏi, và giờ vẫn cứ giỏi, mặc cho thế sự xoay vần, và ngược lại, ở đâu học dốt thì bất kể thời đại, chế độ và nền giáo dục nào thì vẫn dốt đến thiên – thu.
Nếu muốn nâng cấp giáo dục, thì thứ đầu tiên chính là cần phải xây dựng nền văn hoá trọng giáo dục. Khi bố mẹ, anh chị trong nhà, người dưng ngoài đường, cho tới các lãnh đạo mặc bespoke 6 củ trên Thời Sự VTV đều coi trọng tri thức, coi trọng việc học, thì trẻ em rồi nó sẽ tự giỏi, mà thôi. Không thể có cái lý nào mà người lớn đã ngu, lại cổ vũ học nhẹ, hô hào khai phóng khinh toán và các môn tự nhiên (nhưng đồng thời cũng dốt cả văn sử địa âm nhạc và hội hoạ), mà lại có thể tạo ra một môi trường để khuyến khích trẻ em học giỏi được cả. Nó hoang đường như đòi mắm tôm phải có mùi xạ hương vậy.
Với học sinh lớp 1, có một thứ bắt buộc phải sớm đưa vào chương trình giảng dạy nếu muốn chấn hưng nền giáo dục đang dặt dẹo như lao kháng thuốc giai đoạn cuối ở Thanh Nhàn, đó chính là Tam Tự Kinh – cuốn sách kinh điển để dạy trẻ em trong suốt 1000 năm qua, kết tụ những tinh tuý nhất của nền văn minh Hoa Hạ, vừa dạy được đạo đức, lại có thể dạy thêm chữ Hán cho học sinh để tăng vốn chữ.
Nhiều anh chị rất hay ra cái điều coi thường sách Nho học, dù cả đời khéo chưa đọc bao giờ, và có đọc thì cũng đéo hiểu. Quả thực thì Tam Tự Kinh nó không dạy con các anh chị về ancol không no, về tái tổ hợp di truyền hay E=mc^2, nhưng nó dạy thứ quan trọng và cơ bản hơn: Thái độ đối với việc học, với trường lớp và thày cô. Đây mới chính là cái đầu tiên cần phải học đối với học sinh lớp một (nhắc lại là lớp một), chứ không phải truyện Lép-tôn-xtôi hay mấy thứ ngụ ngôn cứt nát rối như longlon mà đến trí tuệ như tôi đây đọc còn đéo hiểu chúng nó muốn truyền tải cái đéo gì???
Ai từng học Tam Tự Kinh sẽ hiểu, nó không thừa, không thiếu một chữ nào trong việc dạy trẻ con về luân lý, lòng hiếu học và hiếu thảo. Giáo dục trẻ em nếu không hướng tới những mục tiêu này, bỏ qua tam cương ngũ thường, không giảng về tinh thần “thủ hiếu đễ, thứ kiến văn” hay “ấu nhi học tráng nhi hành”, thì nó chính là một nền giáo dục phản động, thương luân bại lý, chỉ tạo ra được những sản phẩm lười biếng, ngu dốt, bất hiếu, me tây, sịp cầu vồng và vong bản, chứ không thể đào tạo ra con người đúng nghĩa được. Hay những câu bất hủ như “Khuyển thủ dạ kê ti thần, cẩu bất học hạt vi nhân, tàm thổ ti phong nhưỡng mật, nhân bất học bất như vật”, thì các giáo sư Đông Lào hay ăn tục nói phét trên phây, có ngồi thiền 100 năm nữa, cũng đéo bao giờ có thể đủ trình để viết ra được những tuyệt tác tới như vậy.
Nếu hấp thụ được tinh thần và thái độ với việc học ở trong Tam Tự Kinh, thì toán, lý, hoá, sinh, ngoại ngữ, dần dần tự nó sẽ giỏi mà thôi. Nên nhớ rằng thế hệ trí thức đỉnh cao của Việt Nam vào giai đoạn chuyển sang Tây Học, đều 100% có gốc là các gia đình nhà Nho. Nho học dạy về cái thái độ và cách học, còn thích học cái gì là việc của các anh chị. Thời Đường trọng thơ, thời Tống trọng lý học, thời Nguyên đốt sách và thời Minh bắt đầu suy tàn với việc anh Chu Nguyên Chương học dốt ép cả nước viết văn Bát Cổ. Các môn học khi thịnh khi suy, các ngành hot cũng mỗi thời một kiểu, nhưng bản chất của cái sự học, thì 1000 năm nữa hay xa hơn, thì vẫn vậy, mà thôi.


Còn nghe lũ con buôn thanh minh về cái sách giáo khoa cục cứt của chúng nó thì càng kinh tởm, đã me Tây nhưng lại còn me xanh mới khốn khổ, xuyên tạc văn học Tây thành những cái ngu si, đần độn, ngôn ngữ văn phong thì như hiệp sĩ thảo Nghị Quyết TW, xong đưa vào dạy trẻ con, giờ còn già mồm ra cãi, tôi chả hiểu mấy anh chị bênh cái đéo gì lũ tâm thần ấy?
Đông Lào ta vốn là một nước Hoa Hạ, từ văn hóa đến nòi giống của chúng ta đều là Hoa Hạ, suốt hàng nghìn năm nay vẫn chỉ bái Khổng Mạnh làm tôn sư, lấy Thi Thư làm mô phạm, ngõ hầu thân chá ư Thánh Hiền chi Đạo, không để lẫn lộn với man di. Trẻ con trước hết cần phải học về tam cương ngũ thường, hiếu kính trung trinh, toán học thì cũng chỉ nhất nhi thập thập nhi bách, bách nhi thiên thiên nhi vạn, chứ các anh chị định dạy nó khai căn với giải tích phân ở tuổi vỡ lòng, hay sao????
Cần nhanh chóng đưa Tam Tự Kinh vào giảng dạy từ lớp một, học là cách duy nhất để có thể hiểu và giỏi siêu đẳng mà đéo cần phải biết Lev Tolstoi là thằng đéo nào cả, lớn lên nếu chúng nó thích hoặc theo chuyên ngành xã hội, sẽ tự biết tìm Vôinha I Mir hay Anna Karenina mà đọc. Phần cứng nào thì nên cài phần mềm ấy, ăn gạo thì học triết học của bọn ăn gạo thôi, ngụ ngôn Tây cái mả cụ chúng mày í thật là hamlon quá đi hỡi cái lũ khố rách học dốt IQ thấp chỉ đú bẩn, là tài.
Nhân ngày đói thối mồm, bụng kêu anh ách nên có mấy lời chửi nhẹ nhàng thế, mà thôi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *