Thơ Nguyễn Duy

Cơn mưa thêm một lần tôi ngắm

Thêm một lần tôi đến để rồi đi

Gió cứ thổi trống không ngoài bãi vắng

Tôi nhìn em để không nói năng gì

Tôi gửi lại đây cái buồn vô cớ

Để mang về cái nhớ bâng quơ

Xin chớ hỏi tại làm sao như vậy

Tôi vốn không rành mạch bao giờ

Em đưa tiễn bước chân gìn giữ lắm

Hạt mưa dùng dằng ngọn cỏ ven đê

Yêu mến ạ xin đừng buồn em nhé

Giòng nước trôi đi, giọt nước lại rơi về…

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *