Lý thuyết trò chơi

Thiên địa vân vũ, nửa sáng nửa tối. Tôi nay kê chân bậu cửa, ngắm nhìn nước chảy, tặc lưỡi mà kêu lên. Những kẻ nghèo luôn nghèo mà không hiểu về cách nào làm giàu, vì thế họ luôn nghèo và thiệt thòi, vì cái khác biệt duy nhất giữa họ và bọn giàu hơn là kiến thức. Kiến thức là cái tinh hoa, tinh tế của nhân loại, dù rằng giờ đây, sách vở được coi là mấy ông dị nhân mới mua, rảnh rỗi, xàm lol thì mới ngồi đọc sách, và thường có một câu hỏi đậm chất hảo sảng là.

-Mua sách để làm gì.

Thông thường, những kẻ trí huệ như chúng tôi đây, thường rất ít bận tâm về dân trí. Khi dân trí của bạn cao hơn ngưỡng chung bình chung, thì đéo bao giờ bạn muốn nhảy lại cái bình cùng lũ đó nữa cả. Ví dụ như lúc còn bé, bạn không hiểu sao mọi người lại đứng được, nhưng rồi khi lớn, bạn lại có bao giờ muốn bò nữa ( đôi lúc giả vờ bò để trêu ngươi bọn trẻ con ), trừ những lúc làm việc và làm việc. Vậy thế nhưng, đôi lúc cũng muốn khai thông, giao giảng cho mọi người đôi điều trí tuệ, dù họ thấy đó là đỉnh cao của trí tuệ, nhưng chúng tôi chỉ tặc lưỡi cho qua và coi đó như một phần quà nhỏ bé cho những kẻ ngốc. Vậy nên, để đọc bài này, thì cứ coi như mình là cái rốn của thế giới, là tâm điểm của vũ trụ, là cái giao giữa Lạc Trung và Hà Đồ, là cái Vô Ngã của bản ngã, vừa xào rau vừa ôm con, vừa đọc và vừa tấm tắc khen mới có thể hiểu nổi.
Nay, khai thông cho anh chị em tôi về cái thứ, gọi là lý thuyết trò chơi. Hay giới tinh hoa hay gọi đùa, là Bạn đểu vl.

Lý thuyết trò chơi:

Là cách bạn đạt được mục đích với ít thời gian, sức lực, và có lợi nhất cho mình ( Mà không quan tâm đến kẻ khác ). Ví dụ như, bạn có thể nhận 1 việc với giá là 20 củ, bạn tìm 1 thằng sinh viên, làm hết mẹ cho bạn với giá là 3 củ rưỡi, bạn bảo nó làm xịn vl, đẹp vl xong cho nó thêm 500 cho tròn 4 củ, hãy nói với lời thượng đẳng đầy lòng bác ái như bác Trumb lý giải về việc kinh doanh hơn 40 năm nhưng tài sản vẫn chỉ bằng giá trị của bố ông 60 năm trước ( Thậm chí là còn ít hơn ). Bạn sinh viên sẽ hồ hởi và khen bạn thương người vãi và phục dịch bạn hết sức, khác hàng cũng tấm tắc khen làm nhanh, làm giỏi, sau này đưa bạn nhiều job hơn. Bạn đã giải quyết tất cả nhu cầu của khách hàng và job. Khách hàng muốn bạn làm, và bạn làm. Nhóc sinh viên muốn có việc, và bạn cho họ có việc, nhưng khi 1 trong 2 bên (hoặc cả 2 bên) biết được, thì bạn sẽ là một tên khốn chính hiệu.
Những ông chủ lớn, rất thích có những tên khốn, vì hắn ta, đã giải quyết mọi việc theo cách của hắn, đơn giản, dễ dàng, không chửi bới, trách móc, và hiệu quả. Thế nên trong công ty anh tôi. Có một câu nói đùa.

– Hắn ta là kẻ khốn, nhưng là kẻ khốn của chúng ta

Lý thuyết trò chơi – Kẻ khốn của chúng ta

Cách đây 80 năm, giới tâm lý học đã thực hiện một cuộc nghiên cứu thuộc hàng dài nhất và phức tạp chưa từng có trong lịch sử loài người. Công trình này tốn tới 50 năm để hoàn thành nhưng chúng đã làm rúng động cả giới học thuật.
Câu chuyện bắt nguồn từ quan điểm mỗi người có 1 tính cách khác nhau, trong đó có tính cách theo bản năng và có yếu tố do tác động của môi trường. Vấn đề là làm thế nào để chúng ta xác định được đâu là nhân cách bản năng và đâu là do môi trường tác động.
Năm 1936, hai nhà khoa học Gordon Allport và Henry Odbert đã thực hiện công trình nghiên cứu này để rồi vào thập niên 1960, họ phân loại tính cách con người thành 5 nhóm lớn. Bằng việc tiếp tục tìm những bằng chứng khẳng định luận điểm, giới tâm lý học thành công xác nhận 5 đặc điểm tính cách lớn của con người, hay còn gọi là “Big Five Personality Traits” vào thập niên 80.
Trong đó, tính cách “dễ chịu” (Agreeableness) được nghiên cứu và xác định rõ ràng nhất. Các nhà khoa học cũng có kết luận rằng những người có tính cách đối lập với đặc tính “dễ chịu” này thường thành công vượt trội so với những nhóm tính cách khác.
Nói đơn giản hơn, những kẻ khó ưa, những gã khốn nạn lại thường kiếm được nhiều tiền hơn trong xã hội, nếu không muốn nói là rất nhiều tiền.

Lý thuyết trò chơi của những gã khốn.

Trong Đạo đức kinh của Lão tử có câu: “Thiên địa bất nhân, dĩ vạn vật vi sô cẩu” (Thiên địa vô nhân tính, coi vạn vật như chó rơm).
Rõ ràng, thế giới mà chúng ta đang sống chẳng hoàn hảo. Chúng đầy rẫy những tính toán, khắc nghiệt mà mỗi con người phải đương đầu trong quá trình mưu sinh. Bởi vậy để tồn tại, chẳng thể nào có cái gọi là thánh nhân hay người tốt hoàn toàn.
Như một hệ quả tất yếu, trở nên dễ thương, dễ chịu không có nghĩa hoàn toàn là người tốt và trở nên khắc nghiệt, khốn nạn không có nghĩa là kẻ xấu.
Một xã hội cần những kẻ khốn vừa phải, không thật sự tốt cũng chẳng xấu để cân bằng. Trên thực tế, để tồn tại trong xã hội mọi người cần trang bị những kỹ năng “khốn nạn” để có thể đương đầu với những thử thách khắc nghiệt để tồn tại.
Kỹ năng “khốn nạn” ở đây không bảo phải vi phạm pháp luật hay đạo đức mà trở nên bớt dễ mến, chấp nhận bị người khác ghét ở một số phương diện, thậm chí có khả năng làm tổn thương đến những người xung quanh.
Đôi khi, việc làm tổn thương người khác hoặc chỉ đơn giản là chấp nhận khiến mình trở nên khó ưa là điều cần thiết để mưu sinh cũng như thành công trong sự nghiệp. Không tin ư? Vậy hãy cùng đến với một ví dụ sử dụng lý thuyết trò chơi của John Nash.
Giả sử chúng ta có một thương vụ cực lớn sẽ đem lại rất nhiều tiền. Sếp yêu cầu bạn phải đạt được thương vụ này bằng bất kỳ giá nào. Thật không may đối tác là người lọc lõi, khó ưa và chấp nhận trở thành gã khốn để thành công trong khi bạn là người dễ mến, ai cũng thích.
Vậy bạn nghĩ kết quả sẽ thế nào? Thông thường, những kẻ khốn sẽ giành được phần lợi hơn trong hợp đồng bởi họ sẵn sàng tổn thương người khác để đạt mục đích. Hãy kiểm tra hàng triệu ví dụ khác trong nhiều thập niên và sẽ thấy những người thành công luôn khó chịu, khó ưa hay thậm chí là khốn nạn ở một số khía cạnh nào đó.
Lật ngược lại vấn đề, nếu đối tác cũng là người dễ mến và không muốn làm mất lòng mọi người, cả hai sẽ đi đến một thỏa thuận tạm ổn nhưng chẳng thực sự có lợi nhất cho một trong 2 bên. Nhiều khoản lợi ích sẽ bị mất và chẳng có ai sẽ được đánh giá cao hay thăng tiến trong thương vụ này. Bạn nghĩ rằng sếp sẽ đánh giá cao một nhân viên hoàn thành thương vụ một cách bình thường như bao người khác hay một người đem lại lợi ích lớn nhất về cho công ty?
Bây giờ, giả định bạn cũng là kẻ khốn nạn và đối tác của bạn cũng chẳng vừa. Cả hai đều sẽ làm mọi thứ để có lợi cho công ty mình. Mọi người đều không vui vẻ và cảm thấy bị thua thiệt nhưng trên thực tế hợp đồng lại khá ổn bởi cả 2 đều cố gắng mức cao nhất để đem lợi ích về cho công ty.
Vậy đó, những kẻ khốn mới là người thống trị thế giới. Thậm chí đôi khi việc chứng minh cho nhân viên hay cấp trên của mình rằng bản thân là gã khốn lại hay bởi “Anh/Cô ấy là đồ khốn, nhưng ít nhất là kẻ khốn tài giỏi của công ty chúng ta
Rõ ràng, những cơ hội thành công thường sẽ đem lại cạnh tranh, qua đó thu hút sự liên quan cảm xúc của rất nhiều người. Cơ hội, lợi ích càng cao thì số lượng cảm xúc liên quan càng lớn và chúng ta chẳng thể làm hài lòng tất cả. Bởi vậy thay vì cố chiều lòng tất cả mọi người để làm hỏng việc, hãy đặt ưu tiên và chấp nhận là kẻ khốn trong mắt một số người.
Đúng vậy, khốn nạn là một phần của xã hội và phải làm quen với điều đó, nhưng không phải cứ xung đột, làm mất lòng ai đó là được. Để có thể cách thành công, cũng cần phải học hỏi và “khốn nạn” đúng cách.
Xã hội có những người gọi là “kẻ khốn có lương tri”. Họ là báu vật quốc gia bởi chính những người này sẽ bảo vệ con người khỏi những “kẻ khốn vô nhân tính”.

Nghe có vẻ khôi hài nhưng một người có lương tri làm sao trở thành kẻ khốn?

Với một số người, họ sinh ra đã là “kẻ khốn”, hay nói đúng hơn họ cho rằng “con người sinh ra đã là xấu” (Nhân tri sơ, tính bản ác- Tuân Tử). Bởi vậy họ không quan tâm người khác có thích mình hay không. Cuộc đời họ nhắm đến thành công, cố gắng mưu sinh và quan tâm đến những người họ cho là quan trọng. Họ sống trong khuôn khổ luật pháp, đạo đức mà họ thấy là đúng và chấp nhận làm tổn thương tinh thần trong giới hạn đến những người khác nếu cần.
Những kẻ khốn này trên thực tế lại là người giữ cân bằng cho xã hội bởi họ dù không được nhiều người thích nhưng lại muốn giữ trật tự cuộc sống. Bất kỳ hành vi phá hoại luật pháp, đạo đức hay làm đảo lộn xã hội nào cũng sẽ bị những kẻ khốn lương tri này phản ứng lại bởi chúng sẽ làm ảnh hưởng tiêu cực đến họ.
Hãy thôi suy nghĩ bằng con tim, thôi dùng tình cảm đi suy xét sự việc. Hãy dùng cái đầu và lý trí để nghĩ, để xác định lý do to lớn đằng sau việc làm tổn thương tinh thần người khác. Liệu có nên làm tổn thương giới hạn người khác để cứu gia đình đang chết đói của mình không? Liệu có thể nghiêm khắc, khó ưa hay thậm chí là cư xử khốn nạn không nếu có kẻ lấy mất cần câu cơm của mình?
Chìa khóa ở đây là phải tìm được lý do để tổn thương người khác, để chấp nhận trở thành kẻ khốn.
Sự khác biệt giữa kẻ khốn có lương tri với kẻ khốn vô nhân tính là mức độ quan tâm đến lợi ích bản thân. Những kẻ khốn vô nhân tính chẳng quan tâm đến thứ gì khác ngoài bản thân bất chấp luật pháp, đạo đức trong khi những kẻ khốn lương tri tìm thấy lý do tốt đẹp khi làm tổn thương người khác. Đó có thể là một gia đình hạnh phúc hơn, tiền thuốc men cho người thân, tiền mua sữa cho con hay đơn giản là muốn nâng cao trình độ nhân viên.
Phần lớn người dễ mến khó thành kẻ khốn vì họ nghĩ rằng nếu làm thế, mọi người sẽ tổn thương. Trên thực tế, những người dễ mến khó làm tổn thương người khác bởi họ không chịu đựng được cảm giác tội lỗi, cắn rứt chứ chả liên quan gì đến mọi người.
Bởi vậy khi làm tổn thương người khác với lý do chính đáng, hãy nghĩ về những thành quả, những điều tốt đẹp mà chúng có thể mang lại. Khi gây sức ép lên đối tác hay nhân viên, đồng nghiệp, hãy nghĩ đến thành quả công việc và những lợi ích chúng đem lại.
Tốt nhất là nên lập quy tắc nếu thấy cần thiết và quan trọng, cứ làm tổn thương tinh thần người khác và đừng nghĩ nhiều bởi trong dài hạn, những kết quả tích cực sẽ tới và sẽ quen dần với điều đó. Thậm chí, theo nhà văn, blogger Mark Manson thì việc tự nhủ mình là kẻ khốn lương tri sẽ đem lại cảm hứng tích cực hơn trong việc làm tổn thương người khác với mục đích cao cả bởi “Bạn là một kẻ khốn, nhưng là kẻ khốn tài năng có ích cho những nạn nhân đó”.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *