bàn về Nhà Nguyễn

Nhân dịp có cái phim cổ trang cứt nát của các anh bolero – bàn về triều Nguyễn.
Kẻ già này đã nhiều lần cảnh báo anh em bolero đó là ĐỪNG làm phim, từ kịch bản, cho tới lời thoại, cho tới diễn xuất, cho tới diễn viên, khi qua tay các anh em đều khiến người xem phải thổ-huyết ngay từ cái poster, mà phim đéo nào nhân vật cũng trợn mắt há hốc mõm ra nhìn thấy cả lưỡi gà với amidan thật là kinh hãi quá.
Cơ mà hôm nay mình bàn rộng hơn tí, đó là về tính chính danh của triều Nguyễn – triều đại nhục nhã, nhơ bẩn chưa từng có trong lịch sử của Đông Lào, mà ngày nay nhiều anh chị bolero cố tìm mọi cách để rửa mặt, như qua cái phim vừa làm, đặng kiếm cái bám vào làm niềm tự hào, cũng một dạng như “hòn ngọc Viễn Đông trước 75”, mà thôi.
Khi bàn về triều Nguyễn, các anh chị cần phải rạch ròi 2 cái: Các chúa Nguyễn và triều Nguyễn sau này. Các chúa Nguyễn là thần tử của vua Lê, hoàn toàn chưa bao giờ dám xưng đế, sau này bị diết gần hết, còn sót mỗi anh Ánh, ăn may đập được phỉ-triều Tây Sơn và tiếm ngôi, về mặt chính trị là hoàn toàn không chính danh.
Nhà Thanh mắt nhắm mắt mở trao ấn tín sắc phong, tuy nhiên mỗi lần sứ Thanh sang, vua tôi lại phải bắt xe đò từ Man Đô ra Thăng Long mà quỳ tiếp chỉ. Trung Hoa chỉ công nhận duy nhất Thăng Long là kinh đô của Đại Việt, các triều đại ngoài Thăng Long đều được coi là man di. Đây là lãnh thổ trung tâm của người Việt từ thời Hán, là vùng đất Hoa Hạ lâu đời hơn cả Lưỡng Quảng, và trở thành thủ phủ chính thức của Giao Châu từ thời nhà Tuỳ.
Ngay cả cái tinh hoa nhất của chế độ phong kiến đó là Khoa Cử, thì kỳ thi Hương thời Nguyễn cũng vẫn tổ chức ở đây, rồi sau này về Nam Định. Huế là đất Chiêm cũ, hoàn toàn không liên quan đến Nho học, dân Huế khi đó vẫn đóng khố và bơi sải trên sông Hương, Tứ Thư Ngũ Kinh thì xé ra nướng nem lụi, mà thôi.
Hoàng Thành Thăng Long nguyên bản rộng 1km2, chiều ngang từ quảng trường Ba Đình tới Hàng Cót, chiều dài chính là đường Nguyễn Tri Phương. Anh Nguyễn Ánh lên ngôi, phá hết tường thành và các công trình lớn, xây lại thành Hanoi bé như cái hố xí theo kiểu thành Vauban của Pháp, chỉ nhỏ bằng 1/3 thành cũ, tức đơn thuần là một công trình quân sự phòng thủ trấn Bắc Thành.
Đến thời Minh Mạng, anh Mạng ra Bắc Kỳ, thấy cổng Chính Bắc Môn (Cửa Bắc) to hơn cái ở cung điện của mình trong Huế, lồng lên như chodai, sai đập bớt đi, dỡ vật liệu mang về Huế để xây cất thêm (các anh tuy ở đất Chiêm nhưng lại đéo biết làm gạch thế mới hay). Chính Bắc Môn nguyên bản kích thước tương đương với Ngọ Môn của Tử Cấm Thành, và Hoàng Thăng Long cũ thì rộng gấp rưỡi cố cung Bắc Kinh. Đại Việt trong suốt lịch sử giàu hơn Trung Hoa, chất chơi từ ADN vua Lý, vua Trần truyền tới tận thời con cháu hôm nay chưa hết.
Như vậy cơ bản nhà Nguyễn là một bọn ăn cướp, một chế độ ăn cướp và phá hoại, là thời kỳ mà người Việt mất nước, mà thôi. Triều Nguyễn không liên quan đéo gì đến người Việt cả. Ngay cả cái tên Việt Nam cũng là của anh Gia Khánh vua Thanh đặt cho, Việt nghĩa là Đại Việt, Nam nghĩa là Phù Nam. Nhà Nguyễn là một triều đại của người Phù Nam (khmer), chiếm được Đại Việt rồi sáp nhập mà thôi. Tương tự như Czech-slovakia (Tiệp Khắc) hay Austro-Hungaria (Áo Hung). Chả liên quan đéo gì tới người Việt cả.
Về mặt nhân chủng học, kẻ già này mạnh dạn đề xuất giả thuyết rằng các vua Nguyễn thực tế cũng không còn tí máu nào của chúa Nguyễn, do thế hệ này qua thế hệ khác ăn ở hoà huyết với man di. Một điều dễ nhận thấy nhất, xem xét trên các chân dung còn sót lại của các vua Nguyễn, thì tính trạng đặc trưng của họ hoàn toàn là người Đông Nam Á, đặc biệt là đôi mắt.
Người Hoa Hạ có thể trắng, đen, cao, thấp, mũi dọc dừa hay mũi rồng, mõm vẩu hay răng quặp, nhưng chắc chắn có 1 chi tiết không bao giờ bị lẫn lộn, đó là đôi mắt có nếp rẻ quạt đặc trưng. Đây là cái dấu hiệu không thể lẫn lộn của những kẻ kế thừa ADN của Hạ Vũ, trong khi bọn man di nhận vơ không bao giờ có được.
Các anh chị nếu từng tiếp xúc với dân Thái, Lào, Miến… sẽ nhận ra, dù nhiều người bọn họ rất trắng trẻo, nhưng nhìn vẫn không thể lẫn với người Việt hay Trung Hoa được, vì đôi mắt rất dại, chính là vì họ thiếu nếp rẻ quạt (epicanthic folds) thần thánh, vốn là đặc trưng của các sắc dân chữ vuông Hoa Hạ, mà thôi.
Tôi tin bản thân các anh vua Nguyễn biết điều này, cho nên tới thời Thiệu Trị, anh Trị quyết định lá rụng về cội, đoạn tuyệt với “Việt” và đổi tên nước là ĐẠI NAM. Các anh chị liu í là khi xưa Việt Minh cướp chính quyền của nước ĐẠI NAM, rồi mới đổi tên nước là VIỆT NAM, tức bản chất đây là một cuộc chiến dành lại bản sắc dân tộc từ một triều đại ngoại lai, chứ không chỉ là cách mạng thay đổi chế độ.
Anh Thiệu Trị có tên cúng cơm là Nguyễn Phúc MIÊN TÔNG, nghĩa là DÒNG GIỐNG CỦA NGƯỜI MIÊN, đây là trò chơi chữ. Anh dùng chữ Miên (綿) vốn là một dị thể của chữ Miên (棉), cùng có nghĩa là cây bông, và chỉ CAO MIÊN, chứ không gì khác cả.
Vậy nên triều Nguyễn vĩnh viễn không bao giờ có thể coi là một triều đại chính thống của người Việt, mà là một bọn xâm lược ngoại lai, một giai đoạn mất nước nhục nhã trong lịch sử, mà thôi. Có làm 1 triệu cái phim, cũng đéo thay đổi được chân lý ấy.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *